Giống như việc tôi nằm mơ cũng không nghĩ rằng tôi được ân ái với nữ thần trong tim của mình, giờ đây, tôi có nằm mơ cũng không nghĩ rằng mình lại đuổi người con gái trong mộng của mình cút đi như vậy. Lời nói vừa thốt ra khỏi miệng, nhìn thấy khuôn mặt rõ ràng đang rất đau khổ của Mạt Mạt, tôi lại cảm thấy ân hận. Nhưng lời đã nói ra rồi, thêm vào đó là những lời giục giã của Đại T, tôi không hạ mình xuống xin lỗi cô ấy được. Chỉ có thể cương quyết hất mạnh tay cô ấy ra.

Mạt Mạt bị tôi gạt ra một cách thê thảm nhưng vẫn không nản lòng gọi với theo: “Công Trị Hi!”

“…” Tôi quay lại nhìn cô ấy, trên khuôn mặt xinh đẹp kia, ba phần là là kinh ngạc còn bảy phần là đau khổ. Trái tim tôi lại trở nên mềm yếu, “Về sớm đi.” Rồi sau đó không một lần quay đầu lại, cùng với Đại T bước ra khỏi quán bar.

Đêm hôm đó, tôi và Đại T đến một quán karaoke gần trường học để uống rượu. Chúng tôi tha hồ văng tục, tha hồ uống rượu, liên tục nâng cốc, liên tục uống cạn, vì tình hữu nghị vô giá giữa hai chúng tôi, vì những lời tự trách bản thân mình khi đã tàn sát đối phương, vì lý tưởng còn rất mông lung và xa vời của chúng tôi, vì trách nhiệm nặng nề trên đôi vai của chúng tôi… và còn vì tình yêu mà mỗi chúng tôi đều không thể giãi bày.

Hóa ra Đại T đã yêu Uyển Nghi say đắm từ lâu nhưng vì người anh em là tôi, cậu ấy đành phải chôn giấu tình cảm của mình. Đêm hôm đó, sau khi đã uống quá say, tôi nghe được những lời nói chân thực nhất từ đáy lòng của cậu ấy: “Mẹ cậu chứ, cậu còn gì không mãn nguyện nữa nào! Hàng ngày, cậu được ôm ấp người con gái mà tôi yêu mến nhất, cậu có biết không hả! Cậu ôm người con gái mà tôi yêu mến nhất! Cậu có hiểu thế nào là trân trọng không hả? Cậu đã được thỏa mãn rồi! Lại còn đánh lộn với tôi chỉ vì một con đĩ? Cậu đánh tôi cũng không sao, cậu đánh tôi có nghĩa là cậu coi trọng con đĩ đó như thế nào! Còn Uyển Nghi thì sao! Mẹ kiếp, cậu nói cho tôi nghe xem! Uyển Nghi phải làm thế nào! Cậu dự định để cô ấy phải làm thế nào? Nếu biết trước thế này, ngay từ lúc đầu, tôi đã không nhường nhịn cho cậu, cậu là một thằng đểu cáng… đểu cáng! Uống! Ông chủ hôm nay sẽ dạy bảo… dạy bảo cậu!”

Tôi hỏi Đại T, cậu yêu Uyển Nghi như vậy, tại sao không theo đuổi cô ấy.

Đại T trợn tròn mắt nhìn tôi, nhăn mày nhăn mặt nói: “Tôi sao có thể tùy tiện nói với Uyển Nghi? Như thế là mạo phạm, là dung tục.” Hóa ra, một người đàn ông mạnh mẽ như Đại T, hễ nói đến tình yêu cũng trở nên mềm yếu, nhu nhược như vậy.

Bởi vì yêu thích nên mới tự ti. Cũng giống như tôi với Mạt Mạt vậy.

Tôi lúc đó cũng say không còn biết trời đất gì nữa, đầu óc trĩu nặng còn chân tay lại nhẹ tênh tênh, tôi nhắm mắt lại, nói như mê sảng: “Xin lỗi! Là người anh em này đã có lỗi với cậu! Xin lỗi! Xin lỗi…”

“Từ nay về sau, nhất định phải đối tốt với Uyển Nghi, cậu biết chưa!”

“Biết rồi! Biết rồi!”

“Không được để ý đến con đĩ đó nữa, biết chưa!”

“Biết rồi! Biết rồi!”

“Con đĩ đó không phải là thứ tốt đẹp gì! Cô ta chuyên làm hại đàn ông, biết chưa?”

“Biết rồi! Biết rồi!”

Đại T hỏi một câu, tôi lại gật đầu hưởng ứng một câu, mỗi lần hưởng ứng đó, chúng tôi lại chạm cốc. Uống cho tới khi tôi không còn biết thứ mình đang uống vào bụng là rượu hay là nước nữa, cũng không biết thứ nước đó đang được mình đổ vào miệng hay vào mũi nữa…

Uống đến khi toàn thân mềm nhũn như bùn non, Đại T lại muốn tôi gọi điện cho Uyển Nghi, gọi cô ấy đến đón tôi về nhà.

“Gọi đi! Vợ… vợ của mình… còn phải khách sáo làm gì!” Mồm miệng Đại T sặc sụa hơi rượu, nói xong câu đó thì ngã lăn ra ghế, ngủ lịm đi không còn biết gì nữa.

Hào khí của tôi lại nổi lên, tôi đưa tay bấm điện thoại một cách đầy thành thục, “A lô! Vợ… ơi! Chồng… chồng em uống say rồi! Đang ở quán karaoke **, hãy đến đây… đến đón ông chủ về… về nhà… ngủ!” Sau đó vứt điện thoại sang một bên, đổ gục luôn xuống ghế, bên cạnh Đại T.

Một lát sau, em trai Đại T tới đón cậu ấy về. Khi em trai cậu ấy lay gọi tôi, tôi còn lè nhè nói đừng đụng vào tôi, vợ tôi đến đón tôi ngay bây giờ! Cậu ấy đành dìu Đại T về nhà trước.

Một hồi lâu sau, tôi cảm thấy có người đang lôi kéo tôi, tôi dùng chút lí trí cuối cùng còn sót lại cố điều khiển cơ thể gục lên người cô ấy, tôi bị cô ấy nửa lôi nửa kéo vào một chiếc xe taxi.

Trong lúc mơ mơ màng màng, tôi thấy có người đang cởi bỏ bộ quần áo dính đầy vết nôn mửa của tôi, lại dùng khăn ấm lau người cho tôi, tôi lim dim mắt nhìn đôi mắt xinh đẹp của cô ấy, đôi lông mày thanh tú ấy đang nhăn lại, tôi cười nói: “Vợ ơi, em… hôm… hôm… nay xinh quá!”

Cô ấy cưng chiều dùng khăn đánh mạnh vào người tôi một cái: “Anh hôi chết đi được!”

“Em thơm… em thơm!” Tôi cười hì hì ôm cô ấy vào lòng, không để cho cô ấy đi, rúc đầu vào bộ ngực mềm mại của cô ấy, gắng sức hít hà mùi cơ thể lạ lùng nhưng dường như lại thân quen trên người cô ấy, “Vợ ơi, hôm nay em thơm quá!” Tôi đã hơi hơi tỉnh cơn say, dụi dụi mắt, miệng không ngớt lẩm bẩm, “Quái lạ, vợ hôm nay sao lại thay đổi như thế này…”

“Thay đổi như thế nào?”

“Thay đổi giống…” Tôi định nói là thay đổi giống như Mạt Mạt, bỗng nhớ đến Mạt Mạt là từ cấm kị của hai chúng tôi, thế là tôi vội đưa tay lên bịt miệng lại, “Không nói được! Cái này không nói được!”

“Vậy anh có thích không…” Cô ấy từ từ ghé sát vào tôi, hơi thở thơm mát, thì thầm to nhỏ bên tai tôi, vô cùng mê hoặc và quyến rũ! Toàn thân tôi nóng bừng, máu trong toàn bộ cơ thể tập trung dồn hết vào một bộ phận nhạy cảm nào đó. Hai tay vuốt ve một cách thành thục trên người cô ấy, cuối cùng, bàn tay tôi dừng lại rất lâu trên bộ ngực đầy đặn mềm mại của nàng khiến cô ấy hưng phấn khe khẽ rên rỉ.

“Vợ ơi, em hôm nay… hấp dẫn quá!” Tôi không kiềm chế được nữa, lật người dậy, đè cô ấy xuống dưới, lột bỏ quần áo trên người cô ấy, cứ hùng hổ đi sâu vào người cô ấy như vậy.

Mềm mại mà ẩm ướt, đó là bến cảng hạnh phúc mà đầu óc tôi lúc đó không thể miêu tả hết được.

“Công Trị Hi! Công Trị Hi!” Cô ấy đang nằm dưới người tôi, luôn miệng gọi tên tôi càng khiến tôi thêm hưng phấn, ào ạt tấn công, khí thế bừng bừng.

Lúc cao trào, tôi ôm ghì lấy cô ấy, buột miệng thốt lên: “Mạt Mạt, anh yêu em!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện